Hạnh trình đến với con đường Hành – Tỏi hữu cơ của VIPAS

Home Forums Self-introduction Hạnh trình đến với con đường Hành – Tỏi hữu cơ của VIPAS

Viewing 2 reply threads
  • Author
    Posts
    • #5126
      Trọng Đặng
      Participant


      Ngày… tháng… năm.
      Cũng không nhớ rõ là mình bắt đầu đi làm nông nghiệp là khi mấy tuổi nữa, vì là con nhà bần nông nên bị bắt đi làm từ rất sớm như đi nhổ cỏ, bắt sâu hoặc đi giữ ma cho người lớn( lên rẫy ngồi chơi xem người lớn làm), theo lời người lớn đi như vậy để học hỏi, biết cách sau này mà làm( đây có phải là cái nghiệp để mình phải quay lại làm nông nghiệp không nữa). Là tuổi ăn, tuổi ngủ, tuổi chơi nhưng mới 5h sáng bị kêu dậy đi rẫy ( vì rẫy ở xa, đường xá thì rậm rạp, nhỏ hẹp, đi lại khó khăn nên phải đi sớm, khi đó đi bộ mất khoảng 40 phút lận á), lúc đó chỉ có 1 điều ước là nhà mình không làm nông để được ngủ nướng. Trên đường đi thì cố gắng chạy nhanh, chạy trước người lớn để hái trái Dze Dzẻ, trái dại mà ăn (hạnh phúc là đó nhưng lúc đó hắn không nhận ra). Khi lên rẫy thì hắn ước gì cỏ đừng có mọc nữa, sao con bò nó ngu thế, không đổ bàu thóc xuống mà đi đổ bàu cỏ xuống làm mình giờ phải suốt ngày đi nhổ cỏ cong cả lưng, ước gì có 72 phép màu của Tôn Ngộ Không, túi thần kỳ của Phật Di Lặc, chỉ việc mở túi ra thu những gì mình muốn vào là xong….

      Càng lớn lên thì công việc của hắn càng nhiều hơn nào là đỡ dây tưới nước, nhổ hành, nhổ tỏi, vơ lá ( đi cắt lá sậy hoặc lá Chum Biên “ Keo Dậu” về băm làm phân xanh), đội Hành, đội Tỏi, đội Đất, và ngán nhất là đội Bắp, nó cấn cái đầu, đau kinh khủng. Hắn nhớ có lần hắn khóc vì đội Bắp, lúc đó nó đau, nó mệt, cái cổ cứng đơ, cái đầu không nghiêng ,lắc, ngoảnh gì được cả, muốn nhìn ai thì phải xoay cả thân người. Lúc đó chỉ có một ước muốn, một quyết tâm là phải học, học cho tốt vào để làm kỹ sư, bác sĩ để thoát ra cái đảo đầy rẫy sự thiếu thốn và cơ cực này. Rồi từ đó hắn cố gắng học, vừa làm vừa học, làm nhiều mới có tiền để đi học. Cũng chính vì thế từ nhỏ hắn ít đi chơi, lên trường, trên rẫy hoặc ở nhà nghiên cứu phá máy từ cái Radio, máy Cassette, làm mộc đến chế tạo cái máy phát điện dùng sức gió làm từ tuabin xe đạp…Đây cũng là lý do khi thi đại học hắn chọn trường ĐH Bách Khoa TP.HCM để làm anh Kỹ Sư như đã mong ước lúc nhỏ.

      Khi lên lớp 10, 11, 12 là lúc đã trưởng thành hơn, hắn làm mọi chuyện của một nông dân thực thụ, lúc đó hắn ngộ ra mọi thứ của nguyên một chuỗi sản xuất nông nghiệp ở Lý Sơn có gì đó bất ổn, khi mọi người dùng ngày càng nhiều các loại phân hóa học, dùng nhiều các loại thuốc hóa học để diệt sâu, rầy, cỏ…rồi đến việc khai thác cát biển dùng cho quá trình canh tác, làm cho những rặng dừa, bờ cát trắng xung quanh đảo không còn nữa. Hắn đặt câu hỏi: Nếu cứ tiếp tục cái đà này thì 5 – 10 – 15 hay 20 năm sau Lý Sơn sẽ ra sao? Bao nhiêu người chết vì những căn bệnh hiểm nghèo, bệnh tật do chính chất độc mình sử dụng hàng ngày, do ô nhiễm môi trường nước, không khí. Cát biển cứ lấy đâu ra nữa để canh tác? Giá trị kinh tế từ cây nông nghiệp sẽ như thế nào? Và trong đầu hắn hình thành luồng suy nghĩ “ Giải pháp là gì? Thực hiện ra sao”. Nên khi rời khỏi đảo để thực hiện ước mơ Kỹ Sư trong đầu hắn đau đáu suy nghĩ cho quê hương và tự hứa với lòng sẽ quay trở về.

      Ai khi đi xa quê, thì mới hiểu được cảm giác nhớ thương, tình yêu dành cho nơi mà mình được sinh ra. Hắn nhớ có 2 lần hắn rơm rớm nước mắt khi ngồi trên cabin tàu về đảo, hắn muốn ôm cả nước, cả đất và cả hòn đảo nhỏ bé vào lòng. Nếu lúc đó là nhà thơ thì chắc hắn lúc đó sáng tác được bài thơ để đời như Tế Hanh “Tôi đưa tay ôm nước vào lòng”. Và hắn đặt mục tiêu hắn sẽ trở về vào năm 2015. “Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước Tôi sẽ về sông nước của quê hương Tôi sẽ về sông nước của tình thương” Tế Hanh.
      Sau khi thực hiện được ước mơ trở thành anh Kỹ Sư hắn bắt đầu đi làm theo ngành nghề đã được đào tạo, rồi đầu tư kinh doanh. Dưới áp lực công việc cộng với tính thích khám phá, hắn rong đuổi trên các cung đường của mọi miền đất nước để giải stress và hiểu hơn về quê hương, hắn nhận ra tình yêu của hắn với cây cỏ, với đất với nước và mới mọi cảnh vật. Hắn sống chậm lại, suy nghĩ nhiều hơn về các vấn đề của cuộc sống về con người, hắn nhận ra rốt cuộc cuộc sống là gì khi con người mất niềm tin nhau vì thực phẩm bẩn hoành hành, sự lừa gạt, trộm cắp, làm sao để có lợi cho mình không quan tâm đến tác hại đến người khác ra sao, môi sinh như thế nào. Mặt khác hắn cũng nhận thấy có những nơi yên bình, con người sống hài hòa và ở đó có đầy tình yêu thương. Vậy nên để sống tốt, sống khỏe, sống vui thì con người cần môi trường trong lành, thực phẩm an toàn và tình yêu luôn hiện diện là được.

      Vì nhiều lý do đến hết năm 2015 hắn cũng chưa thể trở về được, hay nói cách khác là hắn vẫn chưa tìm được con đường đi của mình, lại lỗi hẹn. Đầu năm 2016 hắn quyết tâm tham gia khóa thiền 10 ngày để tìm lại chính mình. Sự khai mở và kết nối bắt đầu từ đó, hắn nhận biết mục tiêu cuộc đời của mình, con đường mình sẽ bước và phương tiện để đi là gì?

      Và đầu năm 2017 hắn đã để lại Sài Gòn sau mười mấy năm gắn bó trở về với Lý Sơn như lời hứa năm nào. ViPAS cũng hình thành từ đó. Hắn trở lại làm anh Nông Dân như mười mấy năm về trước, mượn được khoảng 350m2 đất trên núi của mẹ, hắn bắt đầu nghiên cứu về cây cỏ, về vi sinh, về thảo mộc về các loại phân hữu cơ, về ngũ hành, về vận hành của muôn loài…rồi thử nghiệm, tốn cũng khá nhiều học phí. Cũng là anh Nông Dân trồng Tỏi nhưng cách làm của hắn đi ngược lại cách làm người dân nơi đây, họ khinh bỉ, bĩu môi, cười nhạo, chửi hắn…: Họ dùng thuốc diệt cỏ thì hắn để cỏ cho tốt ngập, rồi trồng thêm cỏ Lạc dại vào để bảo vệ đất, họ dọn sạch bờ thì hắn để um tùm, họ thay cát mới thì hắn để nguyên không lấy hay bỏ thêm cát gì cả. Trước khi trồng thì hắn phải xử lý giống như ngâm nước ấm, rồi ngâm với trichoderma nhưng cây tỏi lên còi cọc, thiếu kiến thức hắn nghe thần thánh hóa về phân trùn quế thế là hắn nhập cả tấn phân, rồi phân gà, rồi phân cá nhưng cây tỏi vẫn còi cọc rồi lần lượt ra đi, tỏi chết vì úng, thúi rễ nhưng hắn vẫn không có giải pháp căng cơ, rồi gió bão…Rồi tỏi thì càng ngày không thấy thay vào đó là cỏ. Kết quả mùa vụ đầu tiên hắn thu được gần 1kg Tỏi Cô Đơn và vài nhúm Tỏi Nhiều Tép. Kế hoạch trong 5 năm đầu thực hành cho thuần thục, biết được cách tạo ra dinh dưỡng từ bản địa, biết được cách xử lý sâu bệnh hại cây. Từ năm thứ 5 trở đi mở rộng quy mô và lan rộng cách trồng để mọi người cùng làm.

      Hắn nhìn lại! Sau bao năm dùng phân thuốc hóa học nên đất cằn cỗi, chai sạn, đất không sự sống. Thế là hắn trồng các loại cây đậu và để cỏ cho tốt, mặt khác vào đất liền, vào các xóm làng tìm chuồng bò của người dân nuôi thả gom 2 tấn phân bò, đến chỗ xát lúa mua 20 bao trấu chở về đảo, đi hốt rong biển dạt vào bờ, lên núi cắt cỏ băm để ủ phân. Trấu thì hun làm Biochar, mua cá ngâm với mật rỉ đường với trichoderma để làm dịch cá, xin chuối hư người ta bỏ để ngâm lấy dịch…và năm đó hắn được 65kg hành tím và 39kg tỏi.
      Những năm tiếp theo sản lượng tăng dần, riêng năm 2020 bị bão số 7 cuốn nên Hành – Tỏi đạt sản lượng thấp!

      Năm 2021 đánh dấu năm thứ 5 của hành trình diện tích tăng lên 1.500m² và một nông dân đồng hành với 240m². Đây là tín hiệu vui để năm sau nhiều người đồng hành hơn!

      • This topic was modified 1 year, 12 months ago by Dong Nguyen.
      • This topic was modified 1 year, 11 months ago by Dang Nguyenminh.
      • This topic was modified 1 year, 11 months ago by Dong Nguyen.
      Attachments:
      You must be logged in to view attached files.
    • #5443
      Dang Nguyenminh
      Moderator

      Bài viết của anh Trọng rất hay ạ! Em cảm nhận được tình yêu quê hương của anh sâu đậm đến mức nào đã dẫn dắt đến con đường tỏi hữu cơ – em tin anh sẽ thành công hơn nữa và NNHC sẽ được lan tỏa! Chúc anh nhiều sức khỏe!

    • #5553
      Trọng Đặng
      Participant

      Cảm ơn Phương!
      Với cộng đồng này rồi sẽ lan tỏa dần

Viewing 2 reply threads
  • You must be logged in to reply to this topic.
Translate »